Thân hình vốn dĩ hơi đầy đặn của hắn dần dần trở nên cân đối, đến mức còn xuất hiện cơ bụng 8 múi.
Tốt! Cực kỳ tốt!
Hắn khoe cơ bắp trước gương rồi nâng những quả tạ hắn đã tình cờ mua lên để kiểm tra sức mạnh hiện tại của bản thân.
Thật không ngờ quả tạ 10kg lại trở nên nhẹ bẫng trên tay hắn.
“9527, dị năng này không tệ, hãy giúp ta đánh giá năng lực hiện tại.”
“Thể lực hiện tại của ngươi tương đương với kẻ mạnh 3 sao cấp Đồng sau khi thức tỉnh dị năng hệ lực lượng.”
“Oh, dị năng này không tệ, hãy thử đánh ta một cái đi!”
9527 lười không thèm để ý đến hắn.
Hôm qua ở trong nhà học tập cả ngày, hôm nay chủ nhật không thể lại tiếp tục như vậy, thế nhưng Lâm Thu cũng không muốn đi giao hàng.
Hãy ra ngoài đi dạo nào!
“Tích tích!”
Ngay lúc này, điện thoại của Lâm Thu vang lên, hắn mở ra xem thì thấy người tên “Anh béo đẹp trai” gửi tin nhắn.
Anh chàng này là ai vậy? Ta thêm người bạn này lúc nào?
“Đại ca, vẫn là quán net Giang Hải, ta lại bị người ta chặn lại, mau tới cứu ta! Lần này không cần mang nhiều người tới nhé, chỉ ba năm người là đủ rồi.”
Sau khi đọc tin nhắn, Lâm Thu lập tức nhớ ra, chính là kẻ ngoài vòng pháp luật kia.
“Được, ta hiểu rồi, bây giờ ta sẽ tới ngay.”
Cái tên Trương Tam này cũng thật là, mới sáng sớm đã bị người ta chặn lại, không hiểu hắn đã gây ra chuyện gì.
Lâm Thu đứng dậy tắm rửa rồi nhanh chóng xuống tầng bắt taxi chạy tới quán net Giang Hải.
Nghĩ tới lời Trương Tam nói chỉ cần gọi ba, năm người là đủ, hắn nghĩ đối phương chắc cũng không có nhiều người. Chẳng qua bây giờ thân thể hắn vừa được cường hoá, đây chính là lúc để thử nghiệm nên hắn quyết định không gọi các anh em trong nhóm “Có đẹp không?”.
Đến quán net, Lâm Thu mở cửa ra liền thấy hai thanh niên nhuộm quả đầu xanh như thảo nguyên đang quây lại đánh tên béo.
“Mau dừng tay, anh em của tao đang trên đường đến đây, tới lúc đó sẽ dạy cho chúng mày một bài học.”
“Hừ! Tên béo này mày định hù doạ ai đấy hả? Mày nghĩ bọn tao sợ mày à?”
Vừa nói hắn vừa vung tay định đấm vào mắt Trương Tam. Ngay khoảnh khắc nắm đấm sắp chạm vào mặt Trương Tam thì một bàn tay đột ngột vung ra bắt lấy tay tên tóc xanh.
Tên tóc xanh muốn rút tay về nhưng lại phát hiện bàn tay đang nắm lấy hắn cứng như gọng sắt. Dù hắn cố gắng cũng không thể rút tay lại.
Tên béo thấy người chạy đến là Lâm Thu, lập tức tự tin trở lại.
“Chúng mày thấy chưa, tao đã nói là người của tao đang đến!”
“Lại dám đánh vào gương mặt đẹp trai của tao, để xem hôm nay tao dạy dỗ chúng mày thế nào!”
Vừa nói hắn vừa muốn tiến lên đánh tên tóc xanh nhưng không ngờ phản ứng của tên tóc xanh lại rất linh hoạt, nhanh chóng né được và quay lại đá Trương Tam ngã xuống đất.
“Mày dám đánh lén! Đồ tiểu nhân, xem tao dạy dỗ mày thế nào!”
Lâm Thu một tay nắm lấy tên tóc xanh, một tay ngoáy mũi đứng xem kịch.
Tới lúc này Trương Tam mới nhận ra, không đúng? Có vẻ lần này Lâm Thu là người duy nhất tới, có phải hắn cảm thấy bản thân hắn rất lợi hại không?
…
“Ông chủ mau cứu mạng, tại sao ngươi lại đứng đó xem kịch hả!”
Lâm Thu nhìn tên tóc xanh đang vùng vẫy muốn thoát ra, liền nở nụ cười nói:
“Này, đừng có vùng vẫy nữa, ngươi càng chống cự làm ta càng thấy hưng phấn!”
Tên tóc xanh toát mồ hôi lạnh, hắn nhìn chằm chằm vào cơ thể lực lưỡng của Lâm Thu. Biết mình không thể thoát khỏi, hắn nói nhỏ nhẹ:
“Đại ca, ta không có kinh nghiệm, xin hãy nhẹ nhàng với ta.”
Lâm Thu: ╮(╯▽╰)╭
Ta nhẹ nhàng với cả nhà ngươi ấy! Ngươi đang nghĩ đi đâu vậy hả!!
Trương Tam thấy Lâm Thu không quan tâm đến lời hắn nói thì bắt đầu đánh nhau tiếp với tên tóc xanh.
Mà tên tóc xanh cũng mặc kệ đồng bọn, chỉ lo tập trung đánh nhau. Sau đó hắn nghĩ lại tại sao lúc ấy lại ngu ngốc như vậy chứ!
“Đại ca, ta cho ngươi 10.000 tệ để cứu ta.”
Trước mắt Lâm Thu liền hiện lên hàng loạt dấu $$$.
“Ta nói này huynh đệ, ta cứu ngươi cũng không phải vì tiền mà toàn hoàn vì tình anh em!”
Vừa nói Lâm Thu vừa xử lý tên tóc xanh rồi nhìn sang đồng bọn còn lại của hắn.
Tên tóc xanh số hai thấy đồng bọn bị xử lý gọn gàng liền biết đã gặp phải kẻ khó chơi, nhưng đều là người trong giang hồ, hắn không thể sợ hãi được!
Hắn chủ động lao về phía Lâm Thu!
Ngờ đâu Lâm Thu chỉ vừa giơ tay định nghênh đón thì hắn đã tự ngã xuống đất.
“Thật là… kỹ thuật lợi hại!”
Nói xong một câu hắn liền ngất đi.
Trương Tam: (⊙⊙?)
Lâm Thu: ^_^
Con mẹ nó tên này không đi làm diễn viên thật là lãng phí nhân tài.
Tuy nhiên Lâm Thu cũng không muốn vạch trần hắn, giải quyết nhanh gọn như vậy không phải càng tốt sao?
Trương tam nhìn Lâm Thu sùng bái.
“Chẳng lẽ đây chính là khí chất trong truyền thuyết sao? Đại ca, ngươi giấu tài sâu thật đó!”
Ta giấu tài cái đầu ngươi ấy! Đến kỹ thuật diễn xuất kém như vậy ngươi cũng không thể nhận ra lại còn mù quáng tin vào. Nhưng không sao điều đó cũng không thể cản trở vẻ siêu ngầu của ta.